Thơ Tự Do
*Thơ Tự Do Chọn Lọc ( 2014 - 2016 )
Có những điều anh chưa bao giờ nói
Nỗi nhớ em nhức nhói suốt canh trường
Làm sao quên đi hết những nhớ thương
Để đêm về thôi tương tư mong ngóng
Trái tim buồn khi tình yêu lắng đọng
Hình dáng em như chiếc bóng đêm dài
Hỡi tình duyên ta là kẻ thứ hai
Đơn phương đau nhói lệ dài thấu tâm
Khúc tự tình ai kẻ hát âm thầm
Mãi vang xa lòng lặng câm hối tiếc
Nếu một mai... và nếu như em biết
Anh chỉ mong em thiết hiểu chân tình
Và bài thơ như là để chứng minh
Một tình yêu vốn lung linh ảo mộng
Đồi thiên thu vô vàng cây chong chóng
Anh lặng nhìn hồn đóng chặt trái tim
_Bạch Tiểu Phụng_24.10.2015
•| LỖI ĐỊNH MỆNH . 2 |•
	
	Nếu có thể một lần thôi cũng được
	Ta có nhau dẫu biết trước xa rời
	Ôi tình yêu và nỗi nhớ xa khơi
	Dành cho em cả một đời thương nhớ
	
	Hương Quỳnh khơi khi tình yêu chớm nở
	Hạnh phúc kia sao vội lỡ cung đàn
	Rồi mai này khi em bước sang ngang
	Tình phai phôi ta ngập tràn cay đắng
	
	Anh bước vội bên tình yêu thầm lặng
	Nỗi nhớ em thêm sâu lắng canh dài 
	Dẫu rằng anh có sánh bước bên ai
	Vẫn thương em dù là sai hay đúng
	
	Đông đã về gió nhẹ lay lá rụng 
	Viết đôi câu lòng nao núng vô chừng
	Ngày chia xa ta trở thành người dưng
	Hay vẫn yêu và không dừng lại được
	
	Anh thở dài khi tình yêu đánh cược
	Lắm si mê và nhu nhược cho rằng
	Nếu bên nhau là điều quá khó khăn
	Thì thôi quên tim cố dằn chôn kín 
	
	Kết bài thơ với nỗi đau câm nín
	Lỗi định mệnh bởi nơi chính lòng mình
	Tình trong tâm và tim mãi lặng thinh
	Hẹn kiếp sau mình có nhau em nhé...
	
	_Bạch Tiểu Phụng_ 20.10.2015 
==========================
•| LỖI ĐỊNH MỆNH |•
	
	Ta có nhau qua bao mùa mưa gió 
	Hạnh phúc buồn sao thật khó quên đi
	Những vần thơ ai đã viết chỉ vì 
	Bao mơ ước có đôi khi chẳng được
	
	Thời gian trôi và anh ngồi đếm ngược
	Ngày chia xa đã biết trước rồi mà
	Con phố buồn với điệu hát dân ca
	Vì đâu ta đã yêu xa một người 
	
	Đời thăng trầm nào có lúc vui tươi
	Ta trưởng thành khi nụ cười giả tạo
	Khoé mi sầu nơi đôi mắt hư ảo 
	Lắm suy tư với điềm báo chẳng lành
	
	Chuyện tình buồn như bức hoạ vô danh 
	Người đương thời tranh giành nhau luận biện
	Đúng hay sai khi cuộc đời đa biến 
	Ai cười trừ với vai diễn chung tình 
	
	Viết đôi câu như chỉ để chứng minh 
	Bạch Tiểu Phụng với chuyện tình có thật 
	Và thi nhân cho đến lúc khi mất 
	Để lại đời những sự thật ai hay...
	
	_Bạch Tiểu Phụng_ 18/10/2015
==========================
• TÌNH VƠI •
	
	Xin khép lại một tình yêu chôn chặt
	Nỗi lòng buồn mãi dằn vặt canh thâu
	Trả lại anh tôi cũng chẳng mong cầu 
	Mảnh tình duyên mang nỗi đau ngày ấy
	
	Giá mà ta chưa bao giờ tìm thấy
	Để gạt đi không vẫy chào nhìn nhau
	Cắn chặt môi quên nhé mối tình đầu
	Phiên trà đắng cho nỗi đau thêm nhạt
	
	Giờ còn không hay chỉ là câu hát
	Tạm biệt anh duyên lạc bến đợi chờ
	Còn trong tôi chỉ là sự thờ ơ
	Nhìn cuộc đời bên chữ "ngờ" nhân thế
	
	Quay lại ư ? đó là điều không thể
	Nặng niềm đau tôi kể với nhân thời
	Một bài thơ lấy nhan đề "tình vơi"
	Khép lại thôi khi cuộc đời chưa muộn...
	
	- Bạch Tiểu Phụng - 14\03\2016
==========================
• | LÀ TỰ AI ĐA TÌNH . 1 |•
	
	Hoá ra là trên đường đời nghiệt ngã 
	Ta biết mình đánh mất cả niềm tin 
	Còn gì chăng ai xoá vội chữ tình 
	Để đêm về bên trăng mình lẻ bóng 
	
	Ghép câu từ hoạ vần thơ trông ngóng
	Nhớ một thời luyến hình bóng người thương 
	Giờ riêng ta với kiếp sống vô thường 
	Ngước nhìn đời lắm nhiễu nhương sầu đắng 
	
	Con phố buồn trời chuyển mưa tắt nắng
	Bóng liêu xiêu đoạn đường vắng không người 
	Nhớ năm tháng của lưới tuổi đôi mươi
	Chợt tim đau nở nụ cười khó hiểu 
	
	Nghĩ đến em về một thời niên thiếu 
	Tại vì sao lòng chẳng chịu xoá nhoà 
	Ký ức buồn tựa như những cánh hoa 
	Rơi trong mưa chợt vỡ oà tan biến 
	
	Em ở đâu sao người chẳng lên tiếng
	Để riêng ta như sóng biển dạt dào
	Đợi chờ ai thoả nỗi niềm ước ao 
	Nhưng chẳng qua chỉ là bao mộng tưởng 
	
	Là tự ta đa tình yêu miễn cưỡng 
	Để cơn đau cứ vất vưỡng đêm ngày 
	Mưa đã tạnh và hoa cỏ ngừng lay 
	Hỡi thế nhân ai người hay ta khóc ?
	
	_Bạch Tiểu Phụng_ 18.9.2015
==========================
•| CỐ QUÊN |•
	
	Một kiếp tình vạn nghĩa ngữ phù du 
	Để lại đời dăm câu dù đã biết 
	Cuộc tình tan như dòng sông ly biệt 
	Nhướm đau thương lệ đắng tiếc vô cùng 
	
	Còn lại gì hỡi một mảnh tình chung 
	Ghép đi nối lại khôn cùng đau thương
	Cố tìm quên trong nhung nhớ nao lường
	Tình huyễn mộng bao tơ vương còn đó 
	
	Ngày tháng trôi ta học cách từ bỏ 
	Oái ăm thay sao thật khó quên người
	Ta cố trồng sao hoa mãi chẳng tươi 
	Ai cấm liễu để nàng cười vô cớ 
	
	Ái tình luỵ âu là duyên vay nợ 
	Vạn thiên thu há rằng sợ chẳng xong
	Đến khi ta tay cầm tấm thiệp hồng 
	Nửa hồn chết nửa hồn không còn đó 
	
	Bạch Tiểu Phụng nay đổi tên thay họ
	Bến sông trăng quyết từ bỏ câu thề
	Khứ hồi hương với nỗi nhớ xa quê 
	Rượu cay lòng đắng ta về riêng ta 
	
	Đồi thiên thu dưới ánh nắng chiều tà 
	Tóc mây bạc , thời gian qua nhanh chóng 
	Đã mười năm trái tìm nào lay động 
	Kết bài thơ chợt sức sống quay về...
	_Bạch Tiểu Phụng_ 17.9.2015
==========================
Tác Giả : Vũ Xuân Uyên